‘Phàm ca, ta sẽ không để nữ nhi của đôi ta xảy ra chuyện, ta cam đoan!’
Trăm năm đã trôi qua, Dương Tường Cẩn vẫn còn nhớ về người nam nhân ấy... người mà nàng từng yêu.
Trong không gian trắng xóa này, Thương Tịnh Không lơ lửng giữa trời, tay quơ vài cái vào hư không, từng luồng sáng hội tụ lại, ngưng tụ thành một đóa hoa trắng muốt trong tay hắn.
Rễ của đóa hoa này tựa như những hạt gạo trắng ngần, trên cánh hoa lấp lánh ánh sáng xanh nhàn nhạt.